Mình và nàng quen nhau cách đây 10 năm. Khi cả hai ở cái mốc 21: sắp tốt nghiệp Đại học, nhiều thời gian, tự do và rong chơi. Quen nhau từ hồi 20s, giờ đã lên mốc 30s, thật mừng vì nhận ra cả hai đứa đang hạnh phúc, từng ngày. Lúc viết những dòng này, mình vừa rưng rưng xúc động, vừa cố kìm nén để kịp ghi lại những dòng chảy suy nghĩ trong đầu.
2014 - Lần đầu gặp Nàng
2014 – Lần đầu mình gặp nàng, chính là trong chuyến bay đầu tiên vượt ra khỏi ranh giới Hà Nội: Đà Nẵng.
Chuyến đi mùa hè năm 2014 ấy, mùa hè đầu tiên mình xa nhà, sao mà quên được. Mình và một bạn nữa đại diện cho GG Hà Nội đi tham dự Diễn đàn Thanh niên VN Phát triển bền vững (VYS 2014). Cùng thời gian đó, có một nhóm GG Hà Nội cũng vào Huế – Đà Nẵng chơi. Vậy là sau diễn đàn, team GG hai miền chúng mình đã có những ngày đi chơi thật sự thoải mái, vô tư, cả vô lo vô nghĩ. Tụi mình chưa từng gặp nhau trước đó, thế nhưng sớm quen thân đến lạ kỳ. Để rồi từ đó, nhiều mối quan hệ đã được phát triển và kéo dài tới tận bây giờ. Như mình và nàng vậy đó.
Lần đầu gặp nhau, đã có cảm giác rất hợp vibe. Điều này về sau khi cả hai có dịp trò chuyện sâu hơn mới được hé lộ.
Nàng là bạn thân của X. X và mình gặp nhau ở VYS 2014. X tốt bụng sợ mình ở Đà Nẵng không có chỗ ở nên đã tỏ ý giới thiệu hai đứa quen nhau. Đi cùng nhóm đông thì cũng không có cơ hội chuyện trò nhiều. Kỷ niệm đầu tiên của riêng hai đứa là khi nàng dạy mình đi xe đạp điện. Dù câu chuyện đã cách đây cả gần 10 năm, nhưng buổi tối hôm đó vẫn còn rất sống động khi nghĩ lại. Mình dĩ nhiên không biết đi xe đạp điện, còn nàng thì sẵn lòng để mình cầm lái – giữa – những – con – đường – tập – nập – xe – cộ ở Đà Nẵng. Lúc chia tay để về Huế, nàng còn “trốn” gặp mình và các bạn. Nàng bảo sau này “vì cảm giác chia tay, sợ nói lời tạm biệt.” Còn mình cũng chẳng khá khẩm hơn gì. Chuyến đi đầu tiên chưa có kinh nghiệm cho những lời tạm biệt. Với những suy nghĩ “chẳng biết bao giờ sẽ còn gặp nhau”; “đang chơi vui lại phải về”, hai mắt mình đỏ hoe chạy vội lên bus chẳng dám nhìn ai.
Sau này đi nhiều hơn, mình mới nghiệm ra, à không phải lúc nào lời chào tạm biệt cũng đi kèm cảm xúc khó tả. Với những người đặc biệt, cảm xúc cũng sẽ khác. Cả mình và nàng có thể đều cùng … ambivert, vừa hướng ngoại vừa nội tâm hay khóc thầm. Mà cái chuyện chia sẻ cảm xúc của tụi mình với nhau nó cũng rất “thật thà”, không một chút giả trân. Đọc lại đoạn hội thoại của chúng mình từ lúc đó, đến cả sau này thì thấy thật “sến”. Ai không biết có thể hiểu nhầm thành cuộc nói chuyện của những người yêu nhau cũng nên.
07.2016 - Nàng cưới
Nàng cưới và mình bận đi công tác. Quà thì vẫn kịp gửi nhưng người thì không thể vô.
2017 - Gặp lại lần đầu sau 3 năm
Thực ra, sau cái lần đầu gặp ấy, tụi mình có những hiểu lầm xoay quanh nhân vật X. Xin phép không kể vì chuyện thật sự tủn mủn dài dòng và cũng không quan trọng. Nàng lúc này đã có người có gia đình, bà chủ của chuỗi tiệm cafe. Nàng biết mình vô nên đã sắp xếp quỹ thời gian ít ỏi để hẹn gặp ăn trưa, rồi chở mình vô Hội An vài tiếng. Bữa ăn trưa có thêm anh chồng cũng hơi ngượng ngùng. Sau đó hai đứa ngồi cafe ở Hội An tâm sự hàn huyên, giải quyết mọi hiểu lầm. Nàng cũng kể thêm nhiều về chồng, người từng là “sếp cũ” của nàng, chủ tiệm quán cafe nàng làm thêm trước đây. Nàng kể: chồng không thích nàng thân với các bạn hay nhân viên nam. Vậy nên dù muốn nàng không thể gặp gỡ hội bạn nam GG Đà Nẵng thường xuyên như xưa. Chồng nàng cư xử với các nhân viên nữ cũng rất “cộc”, bởi trong mắt anh ấy thì chỉ có mình nàng thôi. Lúc đó, mình thật sự mừng cho nàng. Dù cho mình thấy được sự hy sinh khá lớn từ nàng khi bước vào hôn nhân: là những mối quan hệ, là cả mái tóc dài của nàng vì chồng thích nàng để tóc ngắn.
2018 - 2019 - 2020
Mình bề bộn với những chuyến công tác. Và mỗi khi có dịp tạt qua Đà Nẵng, mình luôn ới nàng cafe hẹn hò. Vì “introvert” khiến nàng chỉ thích đi riêng với mình, hoặc những người bạn chung, chứ không có nhu cầu gặp thêm những người bạn mới, đồng nghiệp của mình. Mỗi lần như thế, mình luôn “vòi” nàng chở lên chùa Linh Ứng. Đó là ngôi chùa rất có ý nghĩa với mình. Không hiểu sao từ lần đầu tiên đến đây, mình đã lập lời hẹn là bất cứ khi nào mình đặt chân tới Đà Nẵng, mình cũng sẽ cố gắng lên thăm Linh Ứng.
Mỗi lần lên Linh Ứng là lúc nàng tâm sự chuyện hôn nhân trục trặc. Nàng đùa rằng, không hiểu sao mỗi lần mình vô, là đúng lúc nàng “khám phá” ra những chuyện chẳng tốt lành gì. Từ đó, chúng mình có hẹn ước, mỗi năm cố gắng gặp mặt nhau một lần.
2021: Ly hôn và "block"
Nàng chính thức tính chuyện ly hôn. Mình hoàn toàn ủng hộ quyết định của nàng. Cũng trong thời gian này, mình chuẩn bị nghỉ việc để đi du học. Trước khi nghỉ, mình có chuyến đi chơi một mình vào Đà Nẵng. Nàng hẹn sẽ qua đón mình, mình sẽ ở nhà nàng sau đó hai đứa vào Hội An nghỉ dưỡng. Rồi nàng biến mất. Gọi không thưa, nhắn không trả lời. Những người bạn chung cũng cảm thấy bối rối về … nàng. Mình hậm hực nhắn một chiếc “sớ” dài rồi tự đặt khách sạn mới ở Đà Nẵng. Sau đó mấy ngày sau mình di chuyển về một homestay xinh đẹp gần biển An Bàng, Hội An mà mình đã đặt cho hai người. Vốn định “enjoy” Hội An một mình thì chị bạn đồng nghiệp sợ mình cô đơn đã phi xe từ Đà Nẵng xuống dẫn mình đi chơi và ngủ lại. Hai chị em chuyện trò líu lo xem tối nay ăn gì. Trong lúc xe ra đến ngõ bên ngoài lối vào homestay, mình thấy xe của nàng đỗ ở một góc khuất bóng cây. Mình đã lờ như không thấy.
Rồi nàng “thanh lọc” instagram follower. Mình không còn nằm trong số những người theo dõi. Chúng mình chính thức “block” và không nói chuyện với nhau. Tháng 3 mình vô Đà Nẵng thì tháng 5 nàng ra Hà Nội để lên miền núi phía Bắc “trekking”. Nàng hẹn mình để xin lỗi và làm rõ mọi chuyện. Lúc đó mình khá cân nhắc. Phần nhiều lý do là vì lúc đó tình hình dịch bệnh Covid-19 cũng khá căng thẳng, hàng quán ở Hà Nội hầu như đóng cửa. Hàng ăn có mở cũng phải có tấm ngăn cách. Cuối cùng, mình cũng đồng ý gặp nàng, dẫn nàng ra hàng Chiếu ăn mì vằn thắn, sau đó hai đứa đi uống bia trong một quán gần Nhà Thờ. Nàng cười nhiều, chẳng kể chi tiết có lẽ vì không muốn nhắc lại. Nhưng lúc ngà ngà say, nàng đổ tại chồng cũ, vì những thủ tục ly hôn phức tạp mà “bùng show” với mình. Hai vợ chồng nàng có nhiều tài sản chung, khá lằng nhằng và phức tạp, cần nhiều đàm phán và thoả thuận của hai bên.
Mình mừng vì sau tất cả, nàng cũng ổn. Nàng có niềm đam mê mới: leo núi. Nàng rèn luyện sức khoẻ để đi trek hết núi ở Trung – Nam Bộ rồi ra đến miền Bắc. Nàng có thêm nhiều bạn mới. Nàng có thêm cảm hứng trong kinh doanh, làm lại từ đầu. Nàng yêu thương bản thân và làm đẹp, dành thời gian nhiều hơn bao giờ hết cho gia đình. Trên tất cả, nàng mạnh mẽ và lạc quan sống tiếp, vượt qua mọi bão giông đến với tuổi 20s của nàng.
2022 - 2023 - 2024
4.2022
Trở về từ một chuyến trekking, nàng hẹn mình tạm biệt trước khi mình đi học tiếng Anh ở Philippines. Mình dẫn nàng đi ăn bún chả, ăn kem Tràng Tiền và cháo sườn cô Là đầu Lý Quốc Sư. Nàng ho nhiều, bảo là ho từ trước chuyến đi rồi. Khi trở về Đà Nẵng, nàng báo nàng bị Covid, trong khi mình không – thể bị Covid vào thời điểm đó. Mình cần có giấy test âm tính trước 48h nhập cảnh vào Philippines. Thời khắc đợi kết quả dài như ngàn thu, và may sao, mình không bị lây Covid từ nàng.
12.2023
Nàng đón tuổi 30 ở Baguio, Philippines. Nàng bảo qua đó vì được truyền cảm hứng học tiếng Anh từ mình. Trong năm nay, nàng cũng ra mắt thương hiệu mới đồ ăn vặt “No-nê” và tiếp tục kinh doanh chuỗi cửa hàng cafe.
4.2024
Nàng hoàn thành giải chạy 25km ở Ninh Bình. Mình vừa vui và cũng thán phục trước những nỗ lực của nàng.
Mối quan hệ của mình và nàng cũng thật kỳ lạ. Không ở cùng thành phố, ít gặp, ít nói chuyện trên mạng xã hội. Nhưng tin tức, tình hình của nhau thì đều nắm được. Khó có thể gọi tên mối quan hệ, nhưng mình tin chắc, giữa mình và nàng có sợi kết nối cảm xúc rất đặc biệt.
Sau cùng, mình biết ơn vì cuộc đời này, mình đã được quen nàng, Lê Mỹ Trinh.
Lúc này, mình ước ở gần nàng để quay ra ôm nàng một cái và nói rằng: Trinh đã làm rất tốt rồi. Từ giờ, hãy sống hạnh phúc nhé!
Related
Discover more from Jury Nguyen
Subscribe to get the latest posts sent to your email.